Samstag, 15. Juni 2013

Hộ Niệm Là Một Pháp Tu - Phần I



"Nếu chúng ta sơ ý, cứ nghĩ rằng hộ niệm giống như một sự quan hoài, tình cảm cá nhân, đến để mà thăm hỏi cho người vui… thì chúng ta đã quá sai lầm! Quá sức sai lầm! Tại vì hằng ngày, hàng trăm người, hàng ngàn người, hàng triệu người trên thế giới này chết đi trong đọa lạc, không có một người nào được vãng sanh về Tây Phương Cực Lạc đâu, mà chỉ có những người biết niệm Phật và biết hộ niệm rõ rệt, thì họ mới cứu được người đó vãng sanh về Tây Phương Cực Lạc..."

Lời giới thiệu:

A Di Đà Phật
Khi nói tới hai từ Hộ Niệm không ít người trong chúng ta thường liên tưởng  ngay tới hình ảnh những ông, bà cụ đã gần đất, xa trời, hay chí ít cũng là những người đang mắc bệnh thập tử nhất sinh, vô phương cứu chữa. Vì thế họ cần phải nhờ sự trợ giúp của các Chư Tăng, hay những người hiểu biết về Phật Pháp (Ban Hộ Niệm) tới trợ niệm, và giúp cho họ an ổn phần hồn để được sanh về cõi lành…
Hộ niệm có thực sự giản đơn như vậy chăng? Nói khác đi: Ý nghĩa đích thực của hai từ Hộ Niệm là gì? Tại sao chúng ta nhất thiết phải cần tới sự Hộ Niệm? Ai và đối tượng nào cần Hộ Niệm? Người Hộ Niệm và người được Hộ Niệm phải lý giải, phải làm, phải hội đủ những yếu tố cần thiết nào? Hộ niệm như thế nào là thành công? Như thế nào là thất bại? Sẽ có rất nhiều câu hỏi có liên quan tới Hộ Niệm được đặt ra. Để giúp quý Đạo hữu có thêm phương tiện khảo cứu, cách nhìn nhận, lý giải thấu đáo về Hộ Niệm, được sự đồng ý của Cư sĩ Diệu Âm Minh Trị, Huệ Tâm trân trọng giới thiệu cùng quý Đạo hữu quyển sách: Hộ Niệm Là Một Pháp Tu của Cư sĩ Diệu Âm Minh Trị. Hy vọng thông qua quyển sách này những ai đã ít nhiều biết, hiểu về Hộ Niệm sẽ có thêm cơ hội để hiểu rõ hơn về ý nghĩa chân chính của Hộ Niệm; Những ai chưa biết, chưa hiểu, nay quan tâm và muốn tu học sẽ có cơ duyên, cơ hội để bổ khuyết vào hành trang tu Đạo của chính mình.
Huệ Tâm thành kính tri ân công đức Cư sĩ Diệu Âm Minh Trị đã nhọc công viết nên quyển sách quý báu này.
HT 15.06.2013
 
 


(Tọa đàm 1)


Cư sĩ Diệu Âm Minh Trị


Nam Mô A-Di-Đà Phật.

Trước khi vận động chương trình bên Âu Châu thì Diệu Âm có ý định trước, là sau khi về, thì ngay tại đạo tràng này, chúng ta cũng mở thêm một đợt vận động khác nói về phương pháp hộ niệm và tiêu đề chính là “Hộ niệm là một pháp công phu”, chứ không phải chờ cho đến lúc sắp lâm chung rồi mới kêu ban hộ niệm đến để niệm Phật gọi là hộ niệm. Thì hôm nay xin lấy ngày công phu tinh tấn để mở đầu cho chương trình 48 đêm chúng ta nói chuyện với nhau về “Pháp Công Phu Hộ Niệm”. Diệu Âm thấy rằng, hằng ngày chúng ta đến cộng tu với nhau là để học hỏi về con đường vãng sanh, cùng thể hiện thực thi việc vãng sanh. Đây chính là pháp hộ niệm.
 
Thứ nhất là chúng ta ngày ngày cùng nhau cộng tu. Xin chư vị ráng cố gắng tăng thêm thời gian niệm Phật. Tại vì tương lai sắp tới đây, nghe nhiều nguồn tin hết sức là tin tưởng, nói rằng thế giới này sẽ có nhiều động loạn, tai nạn sẽ xảy ra và trên vũ trụ không trung này có nhiều biến đổi hết sức dễ sợ! Xin chư vị cố gắng tinh tấn niệm Phật, đừng nên giải đãi, tại vì sợ rằng khi tai nạn đến, mình cứu chính mình không được! Không kịp! Khi tai nạn đến thế nào đi nữa, nhưng nếu chúng ta có dự định trước thì có thể vãng sanh về Tây Phương Cực Lạc. Chính phương pháp hộ niệm là cách để chúng ta thực hiện cụ thể việc vãng sanh. Vừa học vừa hành song song với nhau thì chúng ta rất dễ thành tựu.

Ở các nơi, khi Diệu Âm đến gặp một cuộc hộ niệm, rất nhiều người tới tham gia, nhiều đến nỗi một căn nhà ba phòng mà không có đủ chỗ chứa người. Người ta đã quyết tâm học cách hộ niệm, lòng chân thành của họ lên hết sức là cao. Chính vì vậy mà họ dễ thành công. Ví dụ như trong đợt vừa qua ở bên Châu Âu, Diệu Âm cũng có một cơ may hộ niệm cho một người và khi ra đi để lại một thoại tướng rất đẹp và làm cho tại cái quốc gia đó người ta phát khởi tín tâm mạnh vô cùng. Riêng tại Brisbane này, hằng ngày thì Diệu Âm phải trả lời những thắc mắc, những nghi vấn và những khó khăn về hộ niệm ở khắp nơi và người ta nương đó mà hộ niệm. Nhưng mà… hình như chính tại chỗ này, việc hộ niệm hình như bị sao lãng!

Ở đây mỗi tuần vào sáng thứ bảy, chúng ta có đến hộ niệm cho Phật tử Lê Thị Ng… Ngày hôm qua, trên đường về, có một vị Phật tử nói rằng, biết đâu là chị Lê Thị Ng… này là Bồ Tát giả đò, để cho chúng ta thực hiện phương pháp hộ niệm chăng? Không biết đúng hay sai… Tôi không biết… mà lời nói này nó là lạ!

Rất nhiều người sau một thời gian niệm Phật, rồi cũng có nghe qua về hộ niệm và cứ tưởng đâu là hộ niệm quá đơn giản! Cứ tới ngồi bên người sắp chết niệm A Di Đà Phật, A Di Đà Phật… có gì đâu mà phải lo! Chính vì vậy mà thường thường người ta không có chịu nghiên cứu về phương thức: “Ngồi trước người bệnh sắp lâm chung để niệm Phật”… nên sau cùng, khi họ gặp một trường hợp hộ niệm, họ không biết làm sao để cứu người vãng sanh.

Không biết làm sao cứu người vãng sanh là tại vì chính người đi hộ niệm không nắm vững được những quy luật, không nắm vững được những nguyên tắc để làm sao cho mình được vãng sanh. Không có khả năng cứu người khác, thì sau cùng cũng không có khả năng cứu chính mình vượt qua sanh tử luân hồi đi về Tây Phương với A Di Đà Phật. Thật sự đây là một điều hết sức là đau đớn!

Từ bên Âu Châu về thì Diệu Âm có nghe liền một tin, là tại nước Úc này, không phải ở tiểu bang này, người ta đã “Hộ Niệm” cho một người, và người đó ra đi rất là xấu, ác tướng hiển hiện. Tìm hỏi ra, thì mới biết, những người hộ niệm đó đã có tới Tịnh Tông Học Hội tu hành qua, đã nghe qua phương pháp hộ niệm. Nhưng khi sự việc xảy ra như vậy, thì mình hỏi mới hay rằng họ đã ứng dụng phương pháp hộ niệm hoàn toàn sai! Đây là một điều vô cùng đáng tiếc! Sở dĩ bị như vậy, là tại vì họ không chịu nghiên cứu phương pháp hộ niệm. Một lần đi hộ niệm cho người khác họ không chịu theo để nghe, để nhìn, để tự mình thân chứng phương pháp hộ niệm.

Chính vì vậy, xin thưa chư vị đồng tu, mình niệm Phật là để vãng sanh về Tây Phương. Đây là mình đang học tập. Học tập thì cũng phải biết phương pháp thực hành. Coi như học và hành phải đi song song với nhau.

Hành như thế nào? Là khi một người đồng tu bị bệnh, có thể phải lìa bỏ báo thân rồi, chúng ta phải biết cách nào để khai thị, biết cách nào để gở rối, biết cách niệm Phật, biết cách điều giải oan gia trái chủ… theo từng trường hợp, từng trường hợp. Quý vị sau này đi hộ niệm rồi mới thấy rằng mỗi trường hợp mỗi khác, khác hết, không có giống nhau.  Chỉ có những người có kinh nghiệm, có nhạy bén trong phương pháp hộ niệm mới có khả năng cứu vớt được và hy vọng giúp cho người bệnh có được phước phần về Tây Phương Cực Lạc.

Nếu chúng ta sơ ý, cứ nghĩ rằng hộ niệm giống như một sự quan hoài, tình cảm cá nhân, đến để mà thăm hỏi cho người vui… thì chúng ta đã quá sai lầm! Quá sức sai lầm! Tại vì hằng ngày, hàng trăm người, hàng ngàn người, hàng triệu người trên thế giới này chết đi trong đọa lạc, không có một người nào được vãng sanh về Tây Phương Cực Lạc đâu, mà chỉ có những người biết niệm Phật và biết hộ niệm rõ rệt, thì họ mới cứu được người đó vãng sanh về Tây Phương Cực Lạc.

Nếu chúng ta tu hành như thế này, chúng ta đã có công đức, có công phu, có ý niệm sẵn… nhưng vẫn cần đến những người bên cạnh để giải cứu cho chúng ta trong những trường hợp chúng ta bị sa lầy, bị cạm bẫy. Chúng ta vẫn có thể bị sa lầy vào những nghiệp ác đang bủa vây.
Cho nên, xin thưa với chư vị, hiểu được chỗ này rồi, mình mới thấy tầm quan trọng vô cùng của phương pháp hộ niệm. Nếu sơ ý, thì coi chừng cái đạo tràng của chúng ta hôm nay, có tới hai… ba… chục người đang niệm Phật, coi chừng đến lúc xả bỏ báo thân chưa chắc gì đã có một người vãng sanh.

Nhưng mà, nếu bắt đầu từ đây, quý vị thấy cái phương pháp hộ niệm quá quan trọng, nhất định là một pháp công phu tu hành, nó có tầng có lớp, nó có từ thấp cho đến cao, có luôn sự chứng đắc ở trong, thì xin chư vị phải cần coi trọng chỗ này. Khi mà chúng ta coi trọng thì sẽ nghiên cứu đến, sẽ để ý đến. Nhờ vậy, khi đối diện với người mẹ chúng ta ra đi bị như vậy, chúng ta cứu được liền, người cha chúng ta ra đi như vậy, chúng ta cứu được liền, người bạn chúng ta như vậy, chúng ta cứu được liền… Hy vọng họ được vãng sanh về Tây Phương cao lắm. Còn nếu chúng ta không thực hiện chuyện này, cứ tưởng rằng công phu của mình ngon lành, cứ tưởng rằng là “Nhất Tâm Bất Loạn” nó đến với chúng ta dễ dàng… coi chừng những cạm bẫy hiểm nghèo vô cùng dễ sợ đang chờ đón!…

Xin thưa với chư vị, hộ niệm rồi chúng ta mới thấy, tu càng cao, ách nạn càng tế vi. Lạ lắm chư vị ơi! Còn những người hiền lành ấy vậy mà những cái cạm bẫy lại nhỏ và chúng ta gỡ lại dễ hơn đó.

Hiểu được chỗ này, cố gắng trong những dịp đi hộ niệm, chúng ta nên tham gia, tham gia để chúng ta thân chứng chuyện đó, ta biết được cách cứu người khác và tự ta đã sắp xếp được những chuyện để chính mình tìm cách cứu cho mình. Nếu không thì, xin thưa với chư vị, đời có sanh thì có tử, người đã niệm Phật là người không muốn tử, là người muốn vãng sanh, tức là chúng ta đi về cái chỗ gọi là vô sanh vô tử để thành A Duy Việt Trí Bồ Tát, Bất Thối Chuyển Bồ Tát để một đời thành đạo vô thượng. Nhưng sơ ý chuyện này, coi chừng chúng ta vẫn tiếp tục hụp lặn trong cảnh lục đạo luân hồi này đời đời kiếp kiếp, mà như ngài Ấn Quang Đại Sư dạy, coi chừng trong đời sau chúng ta không có khả năng trở lại làm người.

Hiểu được chỗ này thì những lần tới trong suốt 48 ngày, Diệu Âm sẽ cố gắng khai thác tối đa, rõ rệt. Hình như là cái pháp hộ niệm này là một pháp môn tu học chứ không phải là bình thường, nó có thể cứu một người từ hàng phàm phu tục tử này nâng lên tới Tây Phương Cực Lạc thành đạo vô thượng.

Ta tu hành, tại sao đường thành đạo có trước bàn chân lại không chịu lo, lại có nhiều người sợ đi hộ niệm, sợ nói chuyện hộ niệm, đành đoạn để sau khi xả bỏ cái báo thân này mà chịu đọa lạc vạn kiếp trong cảnh khổ đau? Nói đến đây Diệu Âm thấy rằng… muốn rơi nước mắt! Vãng sanh tại chỗ này hình như còn yếu! Mong chư vị cố gắng để chúng ta cứu cho chính chúng ta.
Nam Mô A-Di-Đà Phật. 

(còn tiếp)

New Comments