Freitag, 7. März 2014

Niệm Phật Chính Là Sám Hối - Phần 1


Nếu lúc ấy là người không biết niệm Phật, tất đối cảnh sẽ khó mà kiềm chế được, và đương nhiên cũng chẳng tội gì mà không gân cổ lên để cãi, để mắng, để đối đáp, hay để chửi lại dăm ba câu cho hả dạ, và nếu cần sẽ thượng cẳng chân, hạ cẳng tay nhau cho bỏ tức…




Có nhiều lý do để chúng sanh thời nay không dễ tin vào pháp môn Niệm Phật. Đơn giản là vì pháp ấy giản tiện quá. Đi-đứng-nằm-ngồi-ăn-uống-ngủ-nghỉ, thậm chí cả những nơi bất tiện, ô uế cũng vẫn có thể niệm niệm được. Từ người ngu si, dốt nát cho đến có học vị; từ người giàu có cho đến nghèo cùng kiệt; từ người nhà quê cho đến người thành phố… đều có thể hành được. Dễ làm như thế mà hiệu quả, phẩm hạnh lại cao, đường tu lại cực ngắn: một đời đã có thể thành Phật, vĩnh ly sanh tử, chuyển phàm thành Thánh. Không dễ tin! Không thể tin! Chả cứ gì chúng sanh thời nay không tin, mà ngay cả thời Đức Phật còn tại thế, nhiều hàng Bồ-tát cũng còn chưa tin hoặc chưa thật tin. Chính vì thế Phật Thích Ca mới nói: “Xá Lợi Phất! Phải biết rằng ta ở trong đời ác ngũ trược đã thật hành việc khó này đặng thành ngôi Vô Thượng Chánh Đẳng Chánh Giác và vì tất cả thế gian nói kinh Pháp khó tin này, đó là rất khó.” (Phật nói Kinh A Di Đà)

Khó tin là phải, bởi tâm chúng sanh thời nay muốn làm cái gì, muốn thấy cái gì cũng phải thật rối rắm, tối tân, đồ sộ, hoành tráng… mới chịu tin, cho đó là hay và mới chịu học hỏi. Ngược lại dễ bị đổ thừa, bị cho là những chuyện của những người yếm thế hay những chuyện thiếu logic, mơ hồ… 

Nhưng thôi, khi nói chuyện Phật Pháp, đặc biệt là pháp môn Niệm Phật (Tịnh Độ) chúng ta nên đặt cái duyên lên hàng đầu. Người mà duyên chưa tới, chưa chín mùi tất không thể miễn cưỡng. Người lại cố tình đoạn tuyệt tất cả những duyên lành của chính mình thì lại càng không thể nói hay bàn thêm. Vậy những ai được coi là có duyên với pháp môn Niệm Phật? Người thực Tín, thực Nguyện, và quyết tâm Hành. Tín-Nguyện-Hành là chìa khoá để người tu Niệm Phật một đời này được vĩnh ly sanh tử; một đời này được chuyển phàm thành Thánh. Nhưng tin rồi, nguyện rồi mà khi hành vẫn còn có nhiều điều bất cập. Ví thử: Niệm Phật; lạy Phật, nhưng vẫn phải kèm theo trì chú thật nhiều mới an tâm? Niệm Phật, lạy Phật nhưng vẫn phải tụng thật nhiều bài Sám mới đủ tiêu tội? Câu hỏi chúng ta nên đặt ra: Niệm Phật có phải là sám hối không? Huệ Tâm xin khẳng định ngay cùng quý vị: Niệm Phật chính là sám hối.
Trong Pháp Bảo Đàn Kinh, Tổ Huệ Năng dạy: “Sao gọi là Sám? Sao gọi là Hối? Sám nghĩa là ăn năn các tội trước của mình. Những tội do các nghiệp ác ngu mê, ngạo dối, ganh ghét đã tạo ra từ trước, tất cả ăn năn, hằng chẳng gây lại nữa. Ấy gọi là Sám. Hối nghĩa là ăn năn các lỗi sau của mình. Những tội do các nghiệp ác ngu mê, ngạo dối, ganh ghét tạo ra, nay đã giác ngộ rồi, tất cả đều dứt bỏ đời đời, ngày sau chẳng gây lại nữa. Ấy gọi là Hối”.
Vậy khi chúng ta cất lên một tiếng: A Di Đà Phật! Hay Nam Mô A Di Đà Phật! Có phải là chúng ta đang Sám Hối không? Xin thưa cùng quý vị: Chính xác là chúng ta đang Sám Hối đấy. Vì sao? Hãy lấy một ví dụ nhỏ để ta cùng quán chiếu. Trong gia đình, hay ngoài xã hội, công sở, có những lúc vợ, chồng, con cái, bố mẹ, ông bà, bạn bè, đồng nghiệp, hàng xóm… đột nhiên nổi nóng, rồi không tự kiềm chế được hành vi, lời nói của chính mình. Những lúc đó sẽ thốt ra những lời sân hận, thật khó nghe. Ví thử: Sao mày ngu thế? Mày mù à? Mày là đồ vô vị. Mày là thứ càng nuôi ăn càng ngu dốt, đồ trâu bò; đồ heo nái; đồ mặt cầy… Hay vợ chồng giận dỗi, mắng nhiếc nhau: Ông, bà (thậm chí xưng mày, tao) là đồ khốn nạn; đồ dở hơi, đồ chó má, đồ đê tiện… Nếu lúc ấy là người không biết niệm Phật, tất đối cảnh sẽ khó mà kiềm chế được, và đương nhiên cũng chẳng tội gì mà không gân cổ lên để cãi, để mắng, để đối đáp, hay để chửi lại dăm ba câu cho hả dạ, và nếu cần sẽ thượng cẳng chân, hạ cẳng tay nhau cho bỏ tức… Nhưng với một người biết niệm Phật, năng niệm Phật và thường hành niệm Phật, gặp những cảnh huống như thế, một câu Phật hiệu: “A Di Đà Phật” hay “Nam Mô A Di Đà Phật” được cất lên. Ngay lập tức đã có thể hoá giải được tất cả những sân hận có nguy cơ bùng phát trong tâm. Tại sao câu Phật hiệu lại có được khả năng trị sân tối hiệu như vậy? Bởi trong Phật hiệu A Di Đà đã chứa đựng vô lượng công đức, vô lượng trí tuệ, vô lượng từ bi… Vì thế mỗi khi chúng ta cất lên (cho dù là thầm niệm) “A Di Đà Phật” chúng ta đã tự đánh thức vị Phật tâm của mình. Phật là tự tánh thanh tịnh nên ta điều chế được tính nóng giận, đem lại sự thanh tịnh của tự tánh. Phật là vô lượng công đức, vì thế ta niệm Phật là ta đang gìn giữ, đang bồi đắp thêm công đức cho chính mình. Phật là vô lượng từ bi nên khi ta niệm Phật là ta đang trải lòng từ bi ra trước người đối diện, rộng hơn là ra khắp chúng sanh muôn loài. Vì thế khi bị ai đó mắng chửi, nhục mạ mà ta có thể cất lên hồng danh của Đức Phật A Di Đà là chúng ta đang Sám Hối và biết Sám Hối. 
Người quấy ta chẳng quấy. Ta quấy lỗi kề bên (Lời của Tổ Huệ Năng).

(còn tiếp)

New Comments