Mittwoch, 12. März 2014

Niệm Phật Chính Là Sám Hối - Phần 2


Chúng ta niệm Phật, xin vội đừng nghĩ những chuyện cao xa như bất niệm tự niệm, niệm tam muội, nhất tâm bất loạn, hay niệm để làm Thánh, làm Phật vội. Trái lại chúng ta niệm Phật chính là chúng ta đang niệm niệm cảnh tỉnh chính mình: đừng phạm giới. Thọ giới thì dễ nhưng giữ được giới thì vô cùng khó. Vì thế trong mọi hành trình của cuộc đời tu đạo, bất cứ lúc nào, nơi đâu, chỉ cần chúng ta lơ là một chút thôi, tất chúng ta đã kéo ngược mình trở lại cõi đời ô trược, ác thế này...




Một ví dụ nữa đúc kết từ bản thân: Đầu năm 2013 Huệ Tâm có đi mua chút đồ. Giá trị món đồ khoảng gần 100 Euro. Lúc ra quầy tính tiền, không biết vì cô bé tính tiền sơ ý hay máy kiểm tra giá hôm đó có vấn đề mà hai mặt hàng Huệ Tâm mua, nhưng lại chỉ tính có một. Vì cửa hàng hôm đó rất đông, nên Huệ Tâm trả tiền xong là cầm túi đồ bước ra ngoài. Nhưng đi chừng vài bước chợt nhẩm lại giá tiền hai món đồ mình mua phải trả cả gần 100 Euro, vậy sao khi trả tiền lại ít đi một nửa? Huệ Tâm bèn móc tờ biên lai coi lại, thì quả là trên tờ biên lai chỉ ghi giá một món đồ. Vậy là món đồ thứ hai không được tính. Lúc đó Huệ Tâm chợt nghĩ: Không ổn rồi! Phải trở lại thôi! Ý nghĩ ấy vừa trỗi dậy, ngay lập tức con ma Tham lên tiếng liền: “Đừng quay lại! Tiếp tục đi thật nhanh đi! Đâu phải lỗi của mày! Mày đã trả tiền đàng hoàng chứ mày đâu có gian lận? Đi đi.” Những câu nói ấy lặp đi lặp lại liên tục. Quả thật trong Huệ Tâm lúc ấy có sự đấu tranh dữ dội lắm. Một: mình đi cũng chả sao, vì đó không phải lỗi của mình, và cũng chẳng ai biết (hợp với ý của ma Tham quá). Hai: mình đi là phạm tội ăn cắp. Mình đã nguyện thọ trì ngũ giới, vậy mà vì một chút lợi nhỏ đã cố tình bỏ qua thì khác gì ăn cắp? Hai chữ “ăn cắp” đã thực sự thức tỉnh được Huệ Tâm và ngay lúc đó Huệ Tâm đã vội vàng niệm A Di Đà Phật không ngừng. Hồng danh Phật A Di Đà đã giúp Huệ Tâm an định trở lại. Không chần chừ, Huệ Tâm đã trở lại quầy tính tiền. Theo phản xạ nghề nghiệp, cô gái tính tiền khi nãy thấy khách hàng trở lại tức thì, nên cô đoán chắc có sự nhầm nào đó, nên khách hàng trở lại để khướu nại, vì thế cô đỏ mặt, vẻ ngượng ngùng hỏi:
- Có chuyện gì thế, thưa ông?
Huệ Tâm bèn vội đáp:
- Xin lỗi bà. Tôi phải trở lại, nhưng vì nghĩ tốt cho bà thôi!
Thấy vậy cô bé tính tiền bèn vội vàng xin lỗi đám khách hàng đang chờ tính tiền, tròn xoe mắt vội hỏi:
- Có chuyện gì thưa ông?
Huệ Tâm bèn cười rồi đáp:
- Vừa rồi tôi mua hai món đồ, nhưng bà chỉ tính có một. Tôi xin lỗi vì khi ra ngoài tôi mới phát hiện ra, nên tôi trở lại để trả tiền món đồ bà tính nhầm. Huệ Tâm nói chưa hết câu, cô bé tính tiền đã giơ hai tay, ôm hai thái dương mình, rồi mắt tròn xoe nói:
- Ông bảo sao? Tôi tính nhầm cho ông và ông quay lại trả số tiền thiếu?
Huệ Tâm đáp:
- Đúng thế!
Cô bé tính tiền vẫn hai tay ôm thái dương, nói:
- Oh Gott! Tại sao ông có thể làm điều đó được! Tôi không thể tin, nhưng ông đã làm, buộc tôi phải tin.
Nói rồi cô bé nhoẻn cười, nụ cười vừa thầm cảm ơn, vừa như hối lỗi. Những khách hàng đứng chờ Huệ Tâm trả thêm tiền hôm đó, nhiều người biểu lộ ánh mắt rất tán đồng, nhưng cũng có một vài ánh mắt, như mách bảo Huệ Tâm rằng: Thằng khờ, thằng ngu, thằng dở hơi, thằng mát dây… Chuyện như thế mà cũng trở lại.
Huệ Tâm đã trả nốt số tiền tính thiếu cho món đồ của mình, rồi chào cô bé tính tiền, hoan hỉ bước ra khỏi cửa hàng. Lòng thầm cảm ơn Phật A Di Đà, bởi hôm đó nếu HT không khẩn cấp niệm hồng danh của Ngài, điều chắc chắn rất có thể xảy ra: Huệ Tâm đã là người phạm Giới trộm cắp.
Huệ Tâm viết những ví dụ này ra để quý vị đồng tu cùng suy ngẫm: Chúng ta niệm Phật, xin vội đừng nghĩ những chuyện cao xa như bất niệm tự niệm, niệm tam muội, nhất tâm bất loạn, hay niệm để làm Thánh, làm Phật vội. Trái lại chúng ta niệm Phật chính là chúng ta đang niệm niệm cảnh tỉnh chính mình: đừng phạm giới. Thọ giới thì dễ nhưng giữ được giới thì vô cùng khó. Vì thế trong mọi hành trình của cuộc đời tu đạo, bất cứ lúc nào, nơi đâu, chỉ cần chúng ta lơ là một chút thôi, tất chúng ta đã kéo ngược mình trở lại cõi đời ô trược, ác thế này. Hơn nữa, Huệ Tâm cũng muốn thưa cùng quý vị đồng tu rằng chúng ta niệm Phật là chúng ta đang tự mình sám hối. Bởi mỗi khi câu Phật hiệu vang lên cho dù là to, nhỏ, hay kim cang niệm thì câu Phật hiệu ấy chính là ánh sáng hào quang của Phật A Di Đà soi rọi, thanh lọc cái tâm ngu mê, tâm tham, sân, si, ngã mạn, chấp trước của chúng ta, và hướng chúng ta đến con đường Chánh Đạo.
Huệ Tâm mong mỏi quý vị đồng tu hãy cùng tin tưởng sắt đá rằng: Chúng ta niệm Phật là chúng ta đang không ngừng sám hối.
Huệ Tâm
04.03.2014

New Comments